Tôi tình cờ gặp Loan trong một lần lên bar chơi cùng đám bạn. Nhìn em hôm ấy ăn mặc khá gợi cảm, thân hình cuốn hút nên nhiều chàng trai ngỏ ý tới xin số điện thoại. Thằng bạn cũng rủ tôi đi cùng tới chỗ em, nhưng lạ một điều là thằng bạn chủ ý xin lại không được còn tôi đi theo thì bất ngờ lại được em lấy điện thoại rồi bấm luôn số nháy sang máy của em.Tối ấy mấy thằng biết chắc là Loan kết tôi rồi, bảo tôi tấn công ngay đừng bỏ qua cơ hội này. Nghe lời bọn bạn, cũng sẵn đang chưa có người yêu nên tôi cũng tán tỉnh Loan. Cũng chỉ nghĩ là tán chơi thôi thì thực lòng tôi không thích con gái trên bar, mà bố mẹ tôi chắc chắn cũng không thích điều này.
Đúng như lời bạn bè tôi nói, chỉ sau 1 tháng tán tỉnh tôi đã khiến Loan siêu lòng. Mấy thằng phục tôi sát đất: “Mày siêu thật đấy, tao điều tra khá kĩ về em này rồi, trước thằng bạn tao tán nửa năm mà không đổ. Mà thằng ấy cũng không phải dạng thường đâu, bố nó buôn bán bất động sản nên giàu lắm. Hay mày cho em nó ăn bùa đấy”.Tôi cười nhoẻn miệng, cỡ như tôi mà lại phải bỏ bùa gái sao, chỉ có gái bỏ bùa tôi mà thôi. Tôi vừa là giám đốc trẻ lại đẹp trai, và đặc biệt lý lịch trong sạch không hề có vết bẩn nào chứ đâu như mấy gã công tử bột chỉ biết phá t.iền của bố mẹ kia đâu thế nên chắc chắn không muốn lấy một cô gái không xứng tầm với mình được.
Do có tính toán từ trước nên thời gian tán tỉnh và yêu Loan tôi tuyệt nhiên không để lộ thân phận của mình. Tôi chỉ để cho em biết mình là một nhân viên kinh doanh cho công ty nước ngoài, thu nhập tạm ổn. Cũng chỉ đưa em đi ăn ở mấy quán bình thường và đi trên chiếc xe ga mượn của chị họ chứ tuyệt nhiên không dùng tới ô tô riêng. Song không hiểu sao Loan lại yêu tôi thực sự, quan tâm tới tôi hết lòng.
Đợt ấy bố mẹ bắt đầu rục rịch mai mối bắt tôi lấy vợ, nghe đâu ông bà cũng đang nhắm cho một mối là con gái của bố. Nhưng bố mẹ bảo vẫn muốn tôn trọng quyết định riêng của tôi chứ không muốn ép. Tôi thì lại không muốn làm phật ý ông bà nên quyết định chia tay Loan để gặp gỡ người mà bố mẹ đang mai mối cho.Nhưng Loan lại yêu tôi thật lòng và khá tốt với tôi. Chưa biết phải làm cách nào để chia tay cô ấy vì nghĩ rất tội. Cuối cùng thì tôi đành nghĩ ra cách muốn cho cô ấy biết được gia cảnh của mình, thấy nhà tôi nghèo khó chắc chắn cô ấy sẽ bỏ ngay cho mà xem. Con gái thường là như vậy mà.
Hôm ấy tôi dẫn Loan về căn nhà lụp xụp rách nát của người hàng xóm ở quê cạnh nhà ông bà nội tôi rồi bảo:
– Anh xin lỗi thời gian qua đã giấu em về hoàn cảnh của mình. Nhà anh nghèo lắm, bố mẹ anh vẫn sống trong căn nhà kia. Xe đi chơi với em là xe thuê, quần áo cũng là thuê cả. Lương anh chỉ có 4 triệu thôi, thời gian qua anh phải vay lãi người ta để có t.iền đi với em cho xứng. Anh xin lỗi.
– Anh…
Nhìn sắc mặt của Loan tôi biết chắc chắn cô ấy sẽ nói lời chia tay. Vì không một cô gái nào muốn làm dâu trong gia đình nghèo tới mức ấy, nhất là Loan lại thuộc dạng biết ăn diện nữa.Đang bối rối chưa biết xử lý sao thì bất ngờ người vợ chủ nhân ngôi nhà từ trong nhà bước ra, cô ấy cũng chạc t.uổi mẹ tôi và có lẽ Loan đoán đó là mẹ tôi thật. Chiếc áo trên người bác ấy đã rách nhiều chỗ, Loan kéo tay tôi ra xa căn nhà một chút:
– Anh còn nợ người ta bao nhiêu t.iền trong thời gian yêu em?– 100 triệu.– Em sẽ đưa anh t.iền để anh trả cho họ. Bố mẹ anh vẫn còn khổ sở thế kia mà anh lại vay t.iền thế sao. Anh nói luôn từ ban đầu cho em biết em đâu có trách gì anh. Em yêu anh là tình cảm chân thành chứ đâu phải vậy chất.
Tôi choáng váng không nói được câu gì. Suốt chặng đường quay trở lại thành phố tôi không nói gì còn Loan thì cứ động viên tôi mãi. Ngày hôm sau em đến gặp và đưa tôi 100 triệu để tôi trả nợ. Lúc này tôi mới hiểu được tình cảm thực sự của em và thấy vô cùng cảm phục cô gái này. Tôi đã dũng cảm nói tra mọi chuyện. Cứ ngỡ em sẽ hạnh phúc vô cùng, ôm choàng lấy tôi và đồng ý theo tôi về ra mắt, nhưng không ngờ…
“Em xin lỗi, em đã định sẽ chọn anh là chàng trai cuối cùng trong cuộc đời mình nhưng hôm nay thì em không thể. Anh là người quá tính toán trong tình yêu nên em không thể đoán được đâu là con người thật và đâu là con người giả của anh. Yêu mà phải tính toán, thử nọ kia như anh thì mệt lắm. Em xin lỗi, có lẽ chúng mình chia tay là tốt cho cả hai”.
Quá bất ngờ trước quyết định của Loan. Tôi hối hận thì cũng đã muộn, giá như…