Trong một lần mộng du, người bảo vệ được bóng người bí ẩn trong đêm dẫn lên tầng thượng tòa nhà. Dưới gốc cây sống đời là cả một tội ác kinh hoàng…
Người thiếu phụ báo mộng
Anh H. là đội trưởng đội bảo vệ nhà máy bột mì Miền Đông (quận 6, Sài Gòn). Từ ngày trở về nhận việc ở đây, không đêm nào anh kê cao gối ngủ. Mỗi đêm anh đều mơ thấy một người thiếu phụ nhỏ nhắn, áo trắng quần đen tìm đến tâm sự. Có khi cô còn nói rằng mình thèm ăn lạc luộc, xin anh cúng cho.
Cho đến một đêm năm 1978, giữa tiết trời oi nồng, anh H. lại mơ thấy người thiếu phụ nọ. Lần này cô không xin lạc nữa mà chỉ muốn anh giúp cô dọn nhà. Chỗ ở lúc này nóng quá, cô không chịu nổi. Anh H. nói trong mơ với người thiếu phụ: “Nhưng tôi nào biết nhà cô ở đâu mà chuyển giúp?. Người thiếu phụ trả lời: “Nhà tôi ở ngay gần đây, trong cái thùng phi trông cây sống đời ở sân thượng. Anh cứ lên sẽ thấy”.
Rồi như có một thế lực vô hình nào đó dẫn anh H. bước ra khỏi giường, lần mò qua những bậc cầu thang, lên tận sân thượng. Cứ đi mãi, đi mãi, cho đến lúc va mình vào cửa sân thượng anh mới giật mình tỉnh dậy, bàng hoàng nhận ra mình vừa bị mộng du, mình vừa được người thiếu phụ dẫn tới thăm nhà.
Sáng hôm sau, anh H. mau chóng tìm lên sân thượng, tìm đến gốc cây sống đời như lời người thiếu phụ nói. Anh thấy một thùng phi lớn đổ đầy đất dưới gốc cây phơi ra ở chỗ nắng nhất trên sân thượng. Chỉ đào vài nhát xẻng, anh H. đã thấy bên dưới có một bộ hài cốt người…
Tội ác kinh hoàng
Nhận tin báo có xác chết chôn trong thùng phi trồng cây sống đời, công an quận 6 mau chóng vào cuộc. Bác sĩ pháp y cho biết xác đã phân hủy khá nhiều, bị chôn trong tư thế ngồi, bộ quần đen áo trắng (đúng như trong giấc mơ của anh H.) cho thấy đây là một người phụ nữ.
Dựa vào tỉ lệ xương, các chuyên gia xác định người bị hại là một phụ nữ chừng 23 tuổi, cao khoảng 1,5 mét, dáng người nhỏ nhắn. Đặc biệt nhất là khi bị sát hại, cô đang mang thai. Người ta đã phát hiện cả một bộ hài cốt của thai nhi bên trong gốc cây.
Dù vậy, cơ quan điều tra vẫn không thể nào xác định được danh tính cũng như thân nhân của người bị hại. Các điều tra viên đã gửi đi khắp nơi bản thông báo tìm kiếm thân nhân của nạn nhân với những đặc điểm nhận dạng như trên nhưng chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Thế rồi, bỗng dưng có một người phụ nữ trên Trần Thị H. đến trình báo. Chị cho biết, mình có một người con gái tên là Nguyễn Thị M. 22 tuổi, bỏ nhà đi không thấy trở về. Vừa hay những thông tin nhận dạng trong bản thông báo trùng lắp với đặc điểm của con mình, chị vội đến nơi để xác minh.
Theo lời chị H, trước khi con gái mình mất tích, cô bé có quen biết với một người đàn ông là Phó chủ tịch một phường có trụ sở cũ là nơi đặt nhà máy bột mì hiện nay. Lần theo manh mối ấy, một tội ác dã man đã được đưa ra ngoài ánh sáng.
Lưới trời lồng lộng
Các điều tra viên xác định được một nghi can tên là Nguyễn Tấn P. Trong quá trình điều tra, xét thấy P. có những biểu hiện tâm lí bất thường và nhiều mâu thuẫn trong lời khai, bằng nghiệp vụ cơ quan điều tra đã khiến hung thủ phải cúi đầu nhận tội.
P. khai trước khi quen cô M., hắn đã có người yêu ở quê nhà Bến Tre. Nhưng thấy M. xinh xắn, dịu dàng, P. chủ động tiếp cận để lấp chỗ trống trong thời gian xa người yêu. Chẳng ngờ, sau một thời gian qua lại vụng trộm, M. mang thai. Cô đề nghị P. cưới gấp.
Tuy vậy, P. đã hứa hôn với người yêu ở Bến Tre nên không thể chiều lòng M. Sự nghiệp đang thăng tiến, hắn cũng không dám thừa nhận với M. vì sợ chuyện vỡ lở sẽ ảnh hưởng xấu đến công tác. Thế là thú tính nổi lên, P. nảy sinh ra ý định giết M. để bịt đầu mối, trừ hậu họa.
Mùa xuân năm 1978, trong dịp lễ phát động trồng cây, P. cho người đặt trên tầng thượng một thùng phi lớn để trồng cây. P. hẹn cô M. đến rồi bất ngờ siết cổ sát hại cô. Đoạn, hắn vùi thi thể cô dưới gốc cây sống đời. P. hi vọng dưới ánh nắng, thi thể cô M. sẽ phân hủy nhanh hơn, tiêu đi mọi dấu tích.
Nhưng hắn chẳng ngờ rằng chuyện ác tày trời của mình chỉ qua mắt được người thường chứ không tránh khỏi sự phán xét của trời cao, của Thần Phật. Thiếu phụ bị sát hại đã trở về báo mộng cho người bảo vệ. Tội ác của P. khiến trời người đều nổi giận. Ác giả, ác báo, P. đã phải lĩnh đủ những tội nghiệp mà mình gây ra. Quả đúng là “Lưới trời lồng lộng, thưa mà khó thoát” vậy.
Hữu Bằng (tổng hợp)